Guy deserves a lifetime of free flights for this masterpiece of a letter
Dear Jetstar,
Do you like riddles? I do, that’s why I’m starting this letter with one. What weighs more than a Suzuki Swift, less than a Hummer and smells like the decaying anus of a deceased homeless man? No idea? How about, what measures food portions in kilograms and has the personal hygiene of a French prostitute? Still nothing? Right, one more try. What’s fat as fuck, stinks like shit and should be forced to purchase two seats on a Jetstar flight? That’s right, it’s the man I sat next to under on my flight from Perth to Sydney yesterday.
As I boarded the plane, I mentally high-fived myself for paying the additional $25 for an emergency seat. I was imagining all that extra room, when I was suddenly distracted by what appeared to be an infant hippopotamus located halfway down the aisle. As I got closer, I was relieved to see that it wasn’t a dangerous semi-aquatic African mammal, but a morbidly obese human being. However, this relief was short-lived when I realised that my seat was located somewhere underneath him.
Soon after I managed to burrow into my seat, I caught what was to be the first of numerous fetid whiffs of body odour. His scent possessed hints of blue cheese and Mumbai slum, with nuances of sweaty flesh and human faeces sprayed with cologne – Eau No. Considering I was visibly under duress, I found it strange that none of the cabin crew offered me another seat. To be fair, it’s entirely possible that none of them actually saw me. Perhaps this photo will jog their memories.
Pinned to my seat by a fleshy boulder, I started preparing for a 127 Hours-like escape. Thankfully though, the beast moved slightly to his left, which allowed me to stand up, walk to the back of the plane and politely ask the cabin crew to be seated elsewhere. I didn’t catch the names of the three flight attendants, but for the purpose of this letter, I’ll call them: Chatty 1, Chatty 2 and Giggly (I’ve given them all the same surname – Couldnotgiveashit). After my request, Chatty 1 and Chatty 2 continued their conversation, presumably about how shit they are at their jobs, and Giggly, well, she just giggled. I then asked if I could sit in one of the six vacant seats at the back of the aircraft, to whichGiggly responded, “hehehe, they’re for crew only, hehehe“. I think Giggly may be suffering from some form of mental impairment.
I tried to relocate myself without the assistance of the Couldnotgiveashit triplets, but unfortunately everyone with a row to themselves was now lying down. It was then I realised that my fate was sealed. I made my way back to Jabba the Hutt and spent the remainder of the flight smothered in side-boob and cellulite, taking shallow breaths to avoid noxious gas poisoning. Just before landing, I revisited the back of the plane to use the toilet. You could imagine my surprise when I saw both “crew only” rows occupied by non-crew members. I can only assume Giggly let them sit there after she forgot who she was and why she’s flying on a big, shiny metal thing in the sky.
Imagine going out for dinner and a movie, only to have your night ruined by a fat mess who eats half your meal then blocks 50% of the screen. Isn’t that exactly the same as having someone who can’t control their calorie intake occupying half your seat on a flight? Of course it is, so that’s why I’m demanding a full refund of my ticket, including the $25 for an emergency row seat.
I’m also looking to be compensated for the physical pain and mental suffering caused by being enveloped in human blubber for four hours. My lower back is in agony and I had to type this letter one-handed as I’m yet to regain full use of my left side. If I don’t recover completely, I’ll have to say goodbye to my lifelong dream of becoming Air Guitar World Champion. If that occurs, you will pay.
No regards,
Rich Wisken.
from lolery
Saturday, October 25, 2014
Saturday, October 11, 2014
Cách nhau 2 giờ bay
Tôi vừa trải qua một ngày dài đầy lo lắng. Sáng sớm nay, đi đón một đồng nghiệp từ Hà Nội vào công tác, tôi bất ngờ bắt gặp cô con gái 19 tuổi của mình đang đi vào sân bay.
Tôi tưởng cháu cũng đi tiễn hoặc đón bạn, nhưng không phải, cháu xếp hàng làm thủ tục lên máy bay và biến mất vào khu cách ly, tất cả hành lý của cháu chỉ là cái balô như khi đến trường. Tôi không dám gọi điện cho vợ tôi, sợ cô ấy lo lắng.
Tôi về văn phòng, nhờ một người bạn thân làm ở sân bay kiểm tra giùm, và biết là cháu bay ra Hà Nội, và sẽ trở về trong ngày vào lúc tối muộn, gần như sẽ có mặt ở nhà vào khoảng thời gian như mọi ngày.
Cả ngày tôi lo lắng. Không thể làm được việc gì. Cháu có điện thoại di động, quà tặng của chúng tôi khi cháu đỗ Đại học. Tên của cháu trong máy tôi là Bé út, cô bé út trong nhà, cô con gái hồn nhiên nhất, học hành rất chăm chỉ, vừa đỗ Đại học năm ngoái. Tôi tưởng như mình rất hiểu cháu, vậy mà hoá ra không hẳn.
Cả ngày, hàng ngàn lần tôi mở máy, nhìn vào cái tên Bé út, chỉ cần nhấn máy là có thể nghe được giọng cháu, nhưng tôi không gọi. Nếu cháu đã có một chuyến đi gấp gáp như vậy, thì đó hẳn nó là quan trọng với cháu đến từng phút giây, và tôi cảm thấy mình phải tôn trọng điều đó.
Tối hôm đó, tôi bỏ hết việc ở văn phòng để về nhà đúng giờ. Chờ cháu. Và lòng tôi yên hẳn khi cháu về, dáng vẻ mệt mỏi. Bay hai chuyến máy bay trong ngày đâu phải là chuyện đùa. Nhưng cháu vẫn vội vã tắm táp và ngồi vào ăn cơm với chúng tôi. Tôi đang tìm cách mở lời với cháu thì đột nhiên cháu nói:
- Xin lỗi ba mẹ, hôm nay con ra Hà Nội, con đi thăm bạn con!
Con gái tôi đã có bạn trai, chính là cậu bạn mà cháu từng kể với tôi là “tim con đập mạnh dù chỉ nghĩ đến”. Cậu bạn đang học ở Hà Nội, và Bé út của chúng tôi đã quyết định đi làm thêm để kiếm đủ tiền cho một chuyến bay khứ hồi trong ngày, bay ra thăm cậu ấy, đi dạo quanh hồ Hoàn Kiếm, ngắm nhìn Hà Nội vào thu, và cùng nhau xem phim ở một rạp chiếu phim gần đó. Vợ tôi hỏi nhẹ nhàng:
- Tại sao út lại quyết định làm vậy?
Và câu trả lời là:
- Con nhớ bạn ấy quá, và chúng con chỉ cách nhau có hai giờ bay!
Chị có thể nghĩ là chúng tôi giận cháu. Nhưng sự thực là không. Bởi vì đó là cảm xúc của cháu, chuyến đi của cháu. Và cảm ơn Trời Đất là cháu vẫn thấy chúng tôi đủ gần gũi để kể lại chuyến phiêu lưu của mình.
Và bởi vì, chúng tôi cùng nhớ lại những chuyến tầu khách Bắc Nam chậm chạp, chất chồng hàng hoá và đầy bất tiện, vậy mà không biết bao nhiêu lần, chúng tôi đón nhau từ những chuyến tàu như thế. Thức ăn chỉ là cơm nắm muối vừng mang theo, thậm chí ngủ toa than để có thể đến với nhau đúng hẹn.
Những chuyến đi dằng dặc Bắc Nam vất vả nhưng đầy lãng mạn ấy đã khiến tình yêu của chúng tôi lớn lên. Để rồi những lúc sóng gió sau này, chợt nhận ra là tình yêu chúng tôi dành cho nhau đã rất đẹp và chân thành, bởi vậy mà gắng lòng gìn giữ.
Tôi mong chuyến đi này cũng vậy, làm cho trái tim và tình yêu của những đứa trẻ mà chúng tôi yêu quý lớn lên.
----------------
Câu chuyện hình như được đăng trên Hoa Học Trò, cách đây 8, 9 năm.
Tôi tưởng cháu cũng đi tiễn hoặc đón bạn, nhưng không phải, cháu xếp hàng làm thủ tục lên máy bay và biến mất vào khu cách ly, tất cả hành lý của cháu chỉ là cái balô như khi đến trường. Tôi không dám gọi điện cho vợ tôi, sợ cô ấy lo lắng.
Tôi về văn phòng, nhờ một người bạn thân làm ở sân bay kiểm tra giùm, và biết là cháu bay ra Hà Nội, và sẽ trở về trong ngày vào lúc tối muộn, gần như sẽ có mặt ở nhà vào khoảng thời gian như mọi ngày.
Cả ngày tôi lo lắng. Không thể làm được việc gì. Cháu có điện thoại di động, quà tặng của chúng tôi khi cháu đỗ Đại học. Tên của cháu trong máy tôi là Bé út, cô bé út trong nhà, cô con gái hồn nhiên nhất, học hành rất chăm chỉ, vừa đỗ Đại học năm ngoái. Tôi tưởng như mình rất hiểu cháu, vậy mà hoá ra không hẳn.
Cả ngày, hàng ngàn lần tôi mở máy, nhìn vào cái tên Bé út, chỉ cần nhấn máy là có thể nghe được giọng cháu, nhưng tôi không gọi. Nếu cháu đã có một chuyến đi gấp gáp như vậy, thì đó hẳn nó là quan trọng với cháu đến từng phút giây, và tôi cảm thấy mình phải tôn trọng điều đó.
Tối hôm đó, tôi bỏ hết việc ở văn phòng để về nhà đúng giờ. Chờ cháu. Và lòng tôi yên hẳn khi cháu về, dáng vẻ mệt mỏi. Bay hai chuyến máy bay trong ngày đâu phải là chuyện đùa. Nhưng cháu vẫn vội vã tắm táp và ngồi vào ăn cơm với chúng tôi. Tôi đang tìm cách mở lời với cháu thì đột nhiên cháu nói:
- Xin lỗi ba mẹ, hôm nay con ra Hà Nội, con đi thăm bạn con!
Con gái tôi đã có bạn trai, chính là cậu bạn mà cháu từng kể với tôi là “tim con đập mạnh dù chỉ nghĩ đến”. Cậu bạn đang học ở Hà Nội, và Bé út của chúng tôi đã quyết định đi làm thêm để kiếm đủ tiền cho một chuyến bay khứ hồi trong ngày, bay ra thăm cậu ấy, đi dạo quanh hồ Hoàn Kiếm, ngắm nhìn Hà Nội vào thu, và cùng nhau xem phim ở một rạp chiếu phim gần đó. Vợ tôi hỏi nhẹ nhàng:
- Tại sao út lại quyết định làm vậy?
Và câu trả lời là:
- Con nhớ bạn ấy quá, và chúng con chỉ cách nhau có hai giờ bay!
Chị có thể nghĩ là chúng tôi giận cháu. Nhưng sự thực là không. Bởi vì đó là cảm xúc của cháu, chuyến đi của cháu. Và cảm ơn Trời Đất là cháu vẫn thấy chúng tôi đủ gần gũi để kể lại chuyến phiêu lưu của mình.
Và bởi vì, chúng tôi cùng nhớ lại những chuyến tầu khách Bắc Nam chậm chạp, chất chồng hàng hoá và đầy bất tiện, vậy mà không biết bao nhiêu lần, chúng tôi đón nhau từ những chuyến tàu như thế. Thức ăn chỉ là cơm nắm muối vừng mang theo, thậm chí ngủ toa than để có thể đến với nhau đúng hẹn.
Những chuyến đi dằng dặc Bắc Nam vất vả nhưng đầy lãng mạn ấy đã khiến tình yêu của chúng tôi lớn lên. Để rồi những lúc sóng gió sau này, chợt nhận ra là tình yêu chúng tôi dành cho nhau đã rất đẹp và chân thành, bởi vậy mà gắng lòng gìn giữ.
Tôi mong chuyến đi này cũng vậy, làm cho trái tim và tình yêu của những đứa trẻ mà chúng tôi yêu quý lớn lên.
----------------
Câu chuyện hình như được đăng trên Hoa Học Trò, cách đây 8, 9 năm.
Wednesday, July 9, 2014
Ý nghĩa của bài "Bắc Kim Thang"
"Bắc kim thang cà lang bí rợ" có thể được coi là câu hát cửa miệng của tất cả chúng ta thời thơ ấu, thế nhưng mấy ai hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, thậm chí tôi dám cam đoan đến hơn 90% chúng ta hát sai câu hát này.
Trước khi tìm hiểu thế nào là “bắc kim thang, cà lang bí rợ”, tôi xin kể lại một câu chuyện cổ tích mà mình nghe được trong chuyến đi công việc tại Long Xuyên khoảng 5 năm trước. Người kể câu chuyện này là một cụ bà khoảng gần 80 tuổi, tụ tập cháu chắt lại rồi vừa ngồi bỏm bẻm nhai trầu vừa kể chuyện. Chắc hẳn rằng nghe xong mọi người sẽ hiểu thêm về việc mà chúng ta đang bàn tới ở đây. Chuyện kể như sau:
“Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ, có hai người bạn làm nghề buôn bán cùng nhau. Một người đi soi đèn bắt ếch về đêm, còn anh kia thì chuyên đi bán dầu thắp đèn vào rạng sáng. Nhà họ dựng trên một cù lao nhỏ ven sông, tách biệt với làng xóm, muốn đi vào chợ làng phải đi ngang một cây cầu khỉ vắt vẻo. Do hoàn cảnh đơn chiếc, nên hai anh cũng thân thiết với nhau. Có lần vì mẹ già của anh bán ếch bệnh mà không có tiền chạy chữa nên qua đời, anh bán dầu liền bỏ tiền ra giúp đỡ ma chay mà không hề tính toán, vì thế mà anh bắt ếch càng quý trọng tình bạn của anh bán dầu.
Một đêm nọ, trong lúc đi làm việc, anh bắt ếch nghe tiếng kêu thảm thiết phát ra từ một cái bẫy trên đồng. Tính tò mò, anh lại mở ra coi thì phát hiện ra hai con chim le le và bìm bịp nằm trong bẫy, do chúng giành ăn với nhau mới bất cẩn rơi vào bẫy của con người. Hai con chim ra sức năn nỉ anh bắt ếch mở bẫy tha cho mình, rồi hứa sẽ đền ơn báo đáp. Vốn là người có tính nhân từ, anh bắt ếch cũng xuôi lòng rồi giải thoát cho chúng.
Vài ngày sau, hai con chim cùng bay đến nhà anh bắt ếch để cảnh báo cho anh biết tai ương sắp đến. Chúng nghe được hai con ma da ở sông bàn với nhau rằng sẽ kéo chân anh bán dầu và anh bắt ếch, cho hai anh chết, thế mạng cho chúng để chúng được đầu thai. Vì hai con ma này chết đã lâu, nếu trong 7 ngày không bắt được người thay thế sẽ bị hồn phách tứ tán, không được đầu thai nữa. Thêm vào đó, ma da cũng chỉ có thể bắt hai anh khi trời vừa rạng sáng, lúc anh bán dầu ra chợ và lúc anh bắt ếch về nhà, bởi vì khi mặt trời lên thì chúng không còn ma phép.
Ban đầu anh bắt ếch đem cớ sự nói anh cho bán dầu nghe, khuyên anh nên ở nhà, nghỉ bán một tuần lễ, nhưng anh bán dầu lại không tin, cho rằng đấy là mê tín vớ vẩn, trên đời không có ma, quỷ. Theo lời le le và bìm bịp, anh bắt ếch viện cớ đến ngày cúng mẹ, gọi anh bán dầu qua nhà tiệc tùng ăn nhậu, chuốc cho anh say mèm đến mức sáng hôm sau không ra chợ bán được. Ngày kia lại lấy cớ sang nhà cảm ơn anh bán dầu đã giúp đỡ, lại bày tiệc ăn uống no say, trì hoãn việc đi ngang cây cầu kia.
Hôm ấy là ngày cuối cùng của thời hạn 7 ngày ma da bắt hồn, do say xỉn nhiều ngày liền nên anh bắt ếch ngủ quên. Anh bán dầu sực tỉnh vào sáng sớm, nhận ra mình đã bỏ buôn bán mấy ngày liền bèn nhanh chóng quẩy hàng ra chợ. Do bước vội vàng qua cầu khỉ cheo leo, lại bị bọn ma da biến phép cho cầu trơn trượt nên sẩy chân rơi xuống nước mà chết. Anh bắt ếch vì tiếc thương bạn nhưng do còn sợ bọn ma da nên phải đợi hết một ngày sau mới dám vớt xác bạn lên mà làm ma chay. Thấy ân nhân của mình đau lòng, le le và bìm bịp cũng bay đến, cất tiếng kêu thảm thiết như tiếng kèn trống đám ma để tiễn biệt một người chết oan.”
Đọc hết truyện cổ tích này thì có lẽ mọi người đều sáng tỏ vì sao trong bài đồng dao “Bắc kim thang” có 4 câu cuối là:
"Chú bán dầu, qua cầu mà té.
Chú bán ếch, ở lại làm chi.
Con le le đánh trống thổi kèn,
Con bìm bịp thổi tò tí te tò te."
Thực chất là để diễn tả lại câu chuyện cổ tích đề cao tình bạn và tính chất cứu vật vật trả ơn của người xưa.
Thế nên vấn đề còn lại nằm ở hai câu:
"Bắc kim thang, cà lang bí rợ
Cột qua kèo, là kèo qua cột."
Ở câu đầu tiên, “cà, lang, bí rợ” là để chỉ cho 3 loại củ, quả có cùng một đặc tính là thuộc họ dây leo, trái cà, khoai lang và bí rợ. Đặc biệt với từ bí rợ, là một từ thuần chất của miền Nam, cũng đã nói lên xuất xứ của bài đồng dao này là từ miền Tây Nam bộ.
Nói đến “bắc kim thang” thì phải hiểu hơi “hàn lâm” một chút, là từ kim thang ở đây hiểu cho đúng phải là cái thang hình chữ KIM -金- tức là hình tam giác cân. Từ “kim tự tháp” cũng là bắt nguồn từ chữ “kim” này mà có, do chỉ hình dạng cái tháp của người Ai Cập cổ là hình tam giác cân.
Còn cái “kim thang” của con nít ngày xưa là do người lớn dùng hai thanh tre dài, bắt chéo vào nhau tạo thành một hình tam giác cân rồi cắm trên mặt đất, cách vài mét lại đặt một cái như vậy, tạo thành một hàng dài. Bản thân của cái kim thang này trở thành một cái cột (do không có cây cột dựng đứng giữa nên hai thanh tre chéo vào trở thành cột luôn). Những cái kim thang được nối vào nhau bởi cái “vì kèo” là những thanh tre chạy dọc theo giàn, cứ như thế tạo thành một giàn cốt là để cho cà, lang, bí rợ leo lên mà sinh sôi, phát triển.
Vậy “cột qua kèo, kèo qua cột” là chỉ mối quan hệ gắn bó vào nhau của hai vật thể. Cả câu “bắc kim thang, cà lang bí rợ, cột qua kèo, là kèo qua cột” cốt để miêu tả mối quan hệ keo sơn, quấn quít, gắn bó vào nhau của anh bán dầu và anh bán ếch ở bốn câu sau.
Cả bài đồng dao này được viết lại dựa trên câu chuyện cổ tích kia, nên cách lý giải cũng vì thế mà nên hiểu cho đúng. Tuy nhiên trải qua thời gian dài, người lớn không còn kiên nhẫn để giải thích cho con trẻ hiểu về truyện cổ tích kia, thế nên bài đồng dao “bắc kim thang” cứ thế mà lưu truyền, gây ra sự hoang mang, khó hiểu cho người nghe.
Bên cạnh đó, cũng còn nhiều lời bàn, tranh cãi xung quanh việc lý giải ý nghĩa cho bài đồng dao này. Điển hình là ông Nguyễn Hữu Hiệp ở An Giang đã phát biểu trong hội thảo khoa học tại trường Đại học Cần Thơ năm 2003, rằng hiểu cho đúng thì bài đồng dao này phải được hát là:
"Bắt kim than, cà lang bí rợ
Cột quai chèo, chèo qua chèo lại,
Bắt ngựa ô, chạy vô vườn mít,
Hái lá mít, chùi đít ngựa ô."
Tuy nhiên cách giải thích này lại khập khiễng và vô cùng tối nghĩa, khó hiểu.
Vậy nên tôi mới mạn phép truy tìm nguồn gốc, đọc và thẩm định rồi giải thích để mọi người hiểu hơn về bài đồng dao này. Nếu mọi người thấy cách lý giải này là hợp lý thì nhớ đặng mà con cháu có hỏi, thì ta biết trả lời rằng vì sao trẻ con hay hát:
"Bắc kim thang, cà lang bí rợ,
Cột qua kèo, là kèo qua cột…"
(PLO ngày 7/7/2014)
Trước khi tìm hiểu thế nào là “bắc kim thang, cà lang bí rợ”, tôi xin kể lại một câu chuyện cổ tích mà mình nghe được trong chuyến đi công việc tại Long Xuyên khoảng 5 năm trước. Người kể câu chuyện này là một cụ bà khoảng gần 80 tuổi, tụ tập cháu chắt lại rồi vừa ngồi bỏm bẻm nhai trầu vừa kể chuyện. Chắc hẳn rằng nghe xong mọi người sẽ hiểu thêm về việc mà chúng ta đang bàn tới ở đây. Chuyện kể như sau:
“Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ, có hai người bạn làm nghề buôn bán cùng nhau. Một người đi soi đèn bắt ếch về đêm, còn anh kia thì chuyên đi bán dầu thắp đèn vào rạng sáng. Nhà họ dựng trên một cù lao nhỏ ven sông, tách biệt với làng xóm, muốn đi vào chợ làng phải đi ngang một cây cầu khỉ vắt vẻo. Do hoàn cảnh đơn chiếc, nên hai anh cũng thân thiết với nhau. Có lần vì mẹ già của anh bán ếch bệnh mà không có tiền chạy chữa nên qua đời, anh bán dầu liền bỏ tiền ra giúp đỡ ma chay mà không hề tính toán, vì thế mà anh bắt ếch càng quý trọng tình bạn của anh bán dầu.
Một đêm nọ, trong lúc đi làm việc, anh bắt ếch nghe tiếng kêu thảm thiết phát ra từ một cái bẫy trên đồng. Tính tò mò, anh lại mở ra coi thì phát hiện ra hai con chim le le và bìm bịp nằm trong bẫy, do chúng giành ăn với nhau mới bất cẩn rơi vào bẫy của con người. Hai con chim ra sức năn nỉ anh bắt ếch mở bẫy tha cho mình, rồi hứa sẽ đền ơn báo đáp. Vốn là người có tính nhân từ, anh bắt ếch cũng xuôi lòng rồi giải thoát cho chúng.
Vài ngày sau, hai con chim cùng bay đến nhà anh bắt ếch để cảnh báo cho anh biết tai ương sắp đến. Chúng nghe được hai con ma da ở sông bàn với nhau rằng sẽ kéo chân anh bán dầu và anh bắt ếch, cho hai anh chết, thế mạng cho chúng để chúng được đầu thai. Vì hai con ma này chết đã lâu, nếu trong 7 ngày không bắt được người thay thế sẽ bị hồn phách tứ tán, không được đầu thai nữa. Thêm vào đó, ma da cũng chỉ có thể bắt hai anh khi trời vừa rạng sáng, lúc anh bán dầu ra chợ và lúc anh bắt ếch về nhà, bởi vì khi mặt trời lên thì chúng không còn ma phép.
Ban đầu anh bắt ếch đem cớ sự nói anh cho bán dầu nghe, khuyên anh nên ở nhà, nghỉ bán một tuần lễ, nhưng anh bán dầu lại không tin, cho rằng đấy là mê tín vớ vẩn, trên đời không có ma, quỷ. Theo lời le le và bìm bịp, anh bắt ếch viện cớ đến ngày cúng mẹ, gọi anh bán dầu qua nhà tiệc tùng ăn nhậu, chuốc cho anh say mèm đến mức sáng hôm sau không ra chợ bán được. Ngày kia lại lấy cớ sang nhà cảm ơn anh bán dầu đã giúp đỡ, lại bày tiệc ăn uống no say, trì hoãn việc đi ngang cây cầu kia.
Hôm ấy là ngày cuối cùng của thời hạn 7 ngày ma da bắt hồn, do say xỉn nhiều ngày liền nên anh bắt ếch ngủ quên. Anh bán dầu sực tỉnh vào sáng sớm, nhận ra mình đã bỏ buôn bán mấy ngày liền bèn nhanh chóng quẩy hàng ra chợ. Do bước vội vàng qua cầu khỉ cheo leo, lại bị bọn ma da biến phép cho cầu trơn trượt nên sẩy chân rơi xuống nước mà chết. Anh bắt ếch vì tiếc thương bạn nhưng do còn sợ bọn ma da nên phải đợi hết một ngày sau mới dám vớt xác bạn lên mà làm ma chay. Thấy ân nhân của mình đau lòng, le le và bìm bịp cũng bay đến, cất tiếng kêu thảm thiết như tiếng kèn trống đám ma để tiễn biệt một người chết oan.”
Đọc hết truyện cổ tích này thì có lẽ mọi người đều sáng tỏ vì sao trong bài đồng dao “Bắc kim thang” có 4 câu cuối là:
"Chú bán dầu, qua cầu mà té.
Chú bán ếch, ở lại làm chi.
Con le le đánh trống thổi kèn,
Con bìm bịp thổi tò tí te tò te."
Thực chất là để diễn tả lại câu chuyện cổ tích đề cao tình bạn và tính chất cứu vật vật trả ơn của người xưa.
Thế nên vấn đề còn lại nằm ở hai câu:
"Bắc kim thang, cà lang bí rợ
Cột qua kèo, là kèo qua cột."
Ở câu đầu tiên, “cà, lang, bí rợ” là để chỉ cho 3 loại củ, quả có cùng một đặc tính là thuộc họ dây leo, trái cà, khoai lang và bí rợ. Đặc biệt với từ bí rợ, là một từ thuần chất của miền Nam, cũng đã nói lên xuất xứ của bài đồng dao này là từ miền Tây Nam bộ.
Nói đến “bắc kim thang” thì phải hiểu hơi “hàn lâm” một chút, là từ kim thang ở đây hiểu cho đúng phải là cái thang hình chữ KIM -金- tức là hình tam giác cân. Từ “kim tự tháp” cũng là bắt nguồn từ chữ “kim” này mà có, do chỉ hình dạng cái tháp của người Ai Cập cổ là hình tam giác cân.
Còn cái “kim thang” của con nít ngày xưa là do người lớn dùng hai thanh tre dài, bắt chéo vào nhau tạo thành một hình tam giác cân rồi cắm trên mặt đất, cách vài mét lại đặt một cái như vậy, tạo thành một hàng dài. Bản thân của cái kim thang này trở thành một cái cột (do không có cây cột dựng đứng giữa nên hai thanh tre chéo vào trở thành cột luôn). Những cái kim thang được nối vào nhau bởi cái “vì kèo” là những thanh tre chạy dọc theo giàn, cứ như thế tạo thành một giàn cốt là để cho cà, lang, bí rợ leo lên mà sinh sôi, phát triển.
Vậy “cột qua kèo, kèo qua cột” là chỉ mối quan hệ gắn bó vào nhau của hai vật thể. Cả câu “bắc kim thang, cà lang bí rợ, cột qua kèo, là kèo qua cột” cốt để miêu tả mối quan hệ keo sơn, quấn quít, gắn bó vào nhau của anh bán dầu và anh bán ếch ở bốn câu sau.
Cả bài đồng dao này được viết lại dựa trên câu chuyện cổ tích kia, nên cách lý giải cũng vì thế mà nên hiểu cho đúng. Tuy nhiên trải qua thời gian dài, người lớn không còn kiên nhẫn để giải thích cho con trẻ hiểu về truyện cổ tích kia, thế nên bài đồng dao “bắc kim thang” cứ thế mà lưu truyền, gây ra sự hoang mang, khó hiểu cho người nghe.
Bên cạnh đó, cũng còn nhiều lời bàn, tranh cãi xung quanh việc lý giải ý nghĩa cho bài đồng dao này. Điển hình là ông Nguyễn Hữu Hiệp ở An Giang đã phát biểu trong hội thảo khoa học tại trường Đại học Cần Thơ năm 2003, rằng hiểu cho đúng thì bài đồng dao này phải được hát là:
"Bắt kim than, cà lang bí rợ
Cột quai chèo, chèo qua chèo lại,
Bắt ngựa ô, chạy vô vườn mít,
Hái lá mít, chùi đít ngựa ô."
Tuy nhiên cách giải thích này lại khập khiễng và vô cùng tối nghĩa, khó hiểu.
Vậy nên tôi mới mạn phép truy tìm nguồn gốc, đọc và thẩm định rồi giải thích để mọi người hiểu hơn về bài đồng dao này. Nếu mọi người thấy cách lý giải này là hợp lý thì nhớ đặng mà con cháu có hỏi, thì ta biết trả lời rằng vì sao trẻ con hay hát:
"Bắc kim thang, cà lang bí rợ,
Cột qua kèo, là kèo qua cột…"
(PLO ngày 7/7/2014)
Monday, June 30, 2014
Em thích đội Đức hơn
Tôi không phải người đàn ông dễ xiêu lòng trước phụ nữ. Thực tế thì quanh tôi có quá nhiều những cô gái đẹp, những cô gái được người ta ưu ái gán cho hai chữ “chân dài”. Họ đánh mắt đưa tình và lả lướt với tôi. Tôi giao du nhiều với họ, nhưng yêu thì không. Thế nhưng tôi lại ngã lòng trước em, một phụ nữ đã có gia đình.
Ở tuổi 30, có thể nói tôi thành đạt khi cầm trong tay tấm bằng thạc sỹ kinh tế, thành quả sau 2 năm miệt mài đèn sách tại Anh. Thêm một thời gian không ngắn cũng chẳng dài làm việc nơi xứ người, những thành tích trong kinh doanh đủ để tôi có được những lời mời hợp tác béo bở tại quê hương.
Trở về, tôi nhận lời làm Phó giám đốc đầu tư cho một quỹ của doanh nghiệp trong nước có vốn nước ngoài. Cao 1m76, da nâu, thể hình rắn chắc, khuôn mặt điển trai đầy nam tính, đi xe Camry, sở hữu riêng một căn hộ chung cư cao cấp trên trục đường chính của thành phố - đó là hình ảnh của tôi.
Những người đàn ông giống tôi, nếu nói chưa có bạn gái thì thật khó tin. Bởi thế, tôi sẽ nói với bạn rằng tôi đã có bạn gái. Cô ấy là bạn học với tôi từ những ngày ở Anh. Về nước, chúng tôi vẫn là một cặp, nhưng kẻ Bắc người Nam. Mỗi khi nhớ nhau chúng tôi sẽ bay đi bay lại giữa hai miền để gặp nhau, cùng ăn tối, cùng xem phim, cùng làm “chuyện ấy”. Bạn gái tôi chưa một lần theo tôi đến vũ trường. Cô ấy thích du lịch hơn, nên có thể tôi sẽ lên kế hoạch cho một chuyến đi lãng mạn và sang trọng khi hai đứa muốn gặp nhau, thế rồi ai lại về nhà nấy. Tôi làm chủ một cuộc sống tự do. Cô ấy cũng như tôi, phóng khoáng và thành đạt.
Những khi không có bạn gái, từ sáng đến chiều tôi làm việc nghiêm túc giống như dân công sở. Hết giờ làm đi chơi tennis hoặc đến phòng tập thể hình. 1 tiếng buổi tối là khoảng thời gian lái xe về nhà ba mẹ ăn cơm cùng họ. Sau 9 giờ, cuộc sống của tôi thực sự sôi động với bar, vũ trường, các chiến hữu cùng những cô gái xinh đẹp. Khi hào hứng vui vẻ, tôi sẽ khiêu vũ và khiến các nàng điêu đứng. Những lúc trầm tư, tôi ngồi đó nhâm nhi ly whisky và ngắm nhìn họ đưa mình theo vũ điệu cuồng say. Tôi không xa lạ với tình một đêm, thảng hoặc còn nhận được những “lời mời khiếm nhã” của mấy người đồng tính, song tất nhiên, tôi buộc phải làm buồn lòng họ. Vì tôi “giới tính thẳng”.
Thế rồi tôi gặp em, nhỏ bé và mong manh. Trong buổi liên hoan cuối năm của toàn thể công ty tôi, em xuất hiện với tư cách… bạn gái đồng nghiệp tôi. Ngay từ phút đầu thấy em, tôi đã nghĩ rằng người đàn ông đang sánh bước bên em kia thật may mắn.
Em đẹp trong vẻ e ấp, giản dị từ kiểu tóc vấn hờ buông lơi vài lọn xoăn nhẹ xuống bờ vai, đến chiếc váy xanh liền mảnh lộ vai trần không kiểu cách. Điểm nhấn duy nhất là vài hạt ngọc trai nhỏ xíu điểm xuyết trên tóc em, và sợi dây lấp lánh trên cổ em cao gầy. Chân em không dài, nhưng thon và thẳng, bàn chân nhỏ xinh vừa khít trong đôi giày đẹp tựa giày thủy tinh của nàng Bạch Tuyết.
“Chào anh” - Em mỉm cười gật đầu với tôi khi nghe bạn trai giới thiệu. “Anh Hoàng là sếp phó, tuổi trẻ tài cao đấy!” - Bạn trai em tươi cười. Trong thoáng chốc bất ngờ, tôi chỉ biết gật đầu mỉm cười đáp lễ, tim “lịm” đi vì giọng nói dịu dàng quá đỗi của em. Chỉ một lần gặp như thế, nhưng ấn tượng về em thì mãi đến vài tuần sau mới tan. Tôi lại trở về với cuộc sống của tôi, thế giới của tôi, thế giới không có những người như em trong đó.
Đám cưới em tôi cũng tham dự, với tư cách là đồng nghiệp của chồng em. Vẫn vẻ đẹp dịu dàng của bông hồng nhung vừa hé, nhưng hôm nay, em rạng ngời trong chiếc váy cưới trắng tinh khôi, cổ bổ sâu, vai trần gợi cảm, bờ vai mà hơn một lần tôi đã muốn được đặt tay mình lên đó…
“Chào anh…” - (Tôi đã nhung nhớ câu nói này của em biết bao nhiêu). “Lâu rồi không gặp, anh vẫn phong độ như ngày nào”. Tôi biết ơn câu nói đùa của em, nó cứu tôi khỏi trạng thái ngây thộn có lẽ là sẽ rất tức cười nếu tôi thấy mình trong gương lúc đó.
- “Ừ, 1 năm rồi đấy” - Tôi nhìn em đáp lễ, trong khi bắt tay với vị hôn phu của em.
1 năm tính từ ngày đầu tiên tôi gặp em, nhưng khoảng thời gian đó, thi thoảng tôi vẫn thấy em rảo bước trong siêu thị, ngay gần chỗ tôi làm. Tôi sẽ ở đó ngắm em, cho tới lúc bóng em khuất hẳn mới thôi.
Đám cưới của em và anh bạn đồng nghiệp khiến tôi có đôi chút trăn trở. Tôi mơ hồ cảm nhận thứ hạnh phúc mang tên gia đình. Nhưng bạn gái tôi, cô ấy chưa muốn cưới. Cô ấy cũng như tôi, quá bận rộn với công việc hiện tại, sự thành đạt hiện tại. Không ai trong chúng tôi có thể hy sinh để “quy về một mối”, sống bên nhau đến trọn đời.
…
2 năm nữa trôi qua. Cơ quan tổ chức chuyến du lịch 3 ngày cho tất cả nhân sự và gia quyến, tôi có cơ hội gặp lại em lần nữa. Không còn vẻ e ấp dịu dàng của cô gái đang yêu, không còn nét rạng ngời của người phụ nữ trong ngày trọng đại nhất cuộc đời, em giờ mặn mà trong vẻ đẹp một con, vẻ đẹp ai nấy đều muốn ngắm nhìn tới khi “mòn con mắt”.
Trong chiếc quần soóc ngắn màu xanh cùng áo sơ mi bụi phủi, em có phần tròn trịa hơn, nhưng đôi chân thì vẫn thon như thế. Chân em không dài tới miên man, nhưng em cũng chẳng vì thế mà bước đi trên đôi giày cao gót. Dép xỏ ngón làm em thoải mái hơn. Cứ thế, em tung tăng sánh bước bên chồng, lúc lại chơi đùa chạy nhảy với con. Ở em hội tụ sự hồn nhiên của một tâm hồn trong sáng lẫn với những cử chỉ yêu thương, săn sóc chu đáo của người phụ nữ đã có gia đình.
Buổi tối hôm ấy, khi cả đoàn tổ chức tiệc barbecue bên bể bơi, tôi đánh liều “tiếp cận” em nhân lúc chồng em không ở đó.
- “Em thích anh không?” - Chúa mới hiểu được vì sao tôi sỗ sàng hỏi em câu đó, dường như đấy là cách tôi giao tiếp với các “chân dài”, dù ngàn lần tôi biết em không hề giống họ.
Thoáng chút ngạc nhiên trên nét mặt, em lấy ngay lại trạng thái cân bằng, mỉm cười bảo tôi:
- “Ừm, em nghĩ rằng em thích đội Đức hơn!”.
Tôi phì cười trước kiểu “né” của em. Một cái đầu thông minh đầy lém lỉnh trong vẻ ngoài đằm thắm, hiền lành. Em đang đánh lừa tôi chăng?
- “Không, anh nói nghiêm túc. Anh nghĩ là anh thích em”.
Tôi kể cho em nghe những cảm xúc của mình ngay lần đầu thấy em, dự đám cưới của em, và đến cả ngày hôm nay gặp em nữa. Thứ cảm xúc đó mỗi lần một mạnh lên, tới mức tôi tin rằng tôi không “say nắng”, tôi cũng chẳng còn quan tâm thổ lộ với em thì sẽ ra sao, tôi chẳng bận tâm chồng em, bạn gái tôi sẽ thế nào.
Ánh mắt em nhìn tôi chăm chú, hoặc giả là em đang cố tỏ ra coi trọng cảm nhận của tôi, biết đâu em đang cười nhạo tôi. Dù sao em cũng là phụ nữ đã có gia đình, em quan tâm làm gì đến tình cảm của đàn ông dành cho em nữa? Dẫu vậy, tôi cần phải nói với em.
Đáng ngạc nhiên là em mỗi lúc một tỏ ra xúc động. Em nói em hiểu hết những cảm nhận của tôi. Rằng em biết cả ánh mắt tôi thầm lặng dõi theo em mỗi lúc em trong siêu thị nữa. Lần đầu thấy tôi, em cũng xốn xang y như tôi vậy. Nhưng em không thể đến với tôi, em không thuộc về thế giới của tôi. Và thực tình, em cho rằng tôi thích em cũng chỉ vì em không giống như những cô gái tôi thường gặp.
Em chưa dứt câu tôi đã nhoài tới hôn em, không thể khác đi được, tôi khao khát giây phút được đặt môi mình lên môi em mềm mại. Đúng lúc ấy thì chồng em, anh bạn đồng nghiệp của tôi xuất hiện.
…
Người tôi nóng bừng, nhưng mồ hôi thì túa ra lạnh toát. Mất điện. Điều hòa tắt. Phòng nóng kinh khủng khiến tôi choàng tỉnh giấc. Chỉ là một giấc mơ, tiệc barbecue vẫn chưa bắt đầu. Có lẽ tôi đã ngủ một giấc trưa quá dài. Thật may mắn là tôi vẫn ở đây và làm chủ được mình, mọi thứ hoàn hảo, chưa có điều gì đáng tiếc xảy ra. Tôi đi tắm, thay một chiếc quần soóc lửng, áo phông thể thao, giày thể thao. Tất cả đều hàng hiệu, hoàn hảo cho một buổi barbecue thân mật bên bể bơi với tất cả mọi người.
Tôi gặp em ở đó, một mình lưỡng lự lựa đồ uống trước chiếc bàn lớn bày la liệt các loại nước quả, bia, coke, và rượu vang. Bắt gặp ánh mắt và cái gật đầu chào của tôi, em mỉm cười chào lại.
- “Em thích nước dứa sao?” - Tôi bắt chuyện.
- “Dạ không, em đang tìm nước táo cho em bé”.
- “Thế… Em thích anh chứ?”
- “Ơ…, à… Em nghĩ rằng em thích đội Đức hơn!”. Em mỉm cười trả lời sau thoáng chút ngạc nhiên, rồi quay đi, rảo bước về phía chiếc bàn nơi chồng và con em đang ở đó.
(Trích tập truyện "Nàng dâu chân ngắn" của tác giả Huyền Trang và tớ (Hùng Anh) xuất bản năm 2011, truyện cũng đã được đăng trên 'Phụ nữ Việt Nam' cuối tuần, số 15/10, ra ngày 15.4.2010)
Ở tuổi 30, có thể nói tôi thành đạt khi cầm trong tay tấm bằng thạc sỹ kinh tế, thành quả sau 2 năm miệt mài đèn sách tại Anh. Thêm một thời gian không ngắn cũng chẳng dài làm việc nơi xứ người, những thành tích trong kinh doanh đủ để tôi có được những lời mời hợp tác béo bở tại quê hương.
Trở về, tôi nhận lời làm Phó giám đốc đầu tư cho một quỹ của doanh nghiệp trong nước có vốn nước ngoài. Cao 1m76, da nâu, thể hình rắn chắc, khuôn mặt điển trai đầy nam tính, đi xe Camry, sở hữu riêng một căn hộ chung cư cao cấp trên trục đường chính của thành phố - đó là hình ảnh của tôi.
Những người đàn ông giống tôi, nếu nói chưa có bạn gái thì thật khó tin. Bởi thế, tôi sẽ nói với bạn rằng tôi đã có bạn gái. Cô ấy là bạn học với tôi từ những ngày ở Anh. Về nước, chúng tôi vẫn là một cặp, nhưng kẻ Bắc người Nam. Mỗi khi nhớ nhau chúng tôi sẽ bay đi bay lại giữa hai miền để gặp nhau, cùng ăn tối, cùng xem phim, cùng làm “chuyện ấy”. Bạn gái tôi chưa một lần theo tôi đến vũ trường. Cô ấy thích du lịch hơn, nên có thể tôi sẽ lên kế hoạch cho một chuyến đi lãng mạn và sang trọng khi hai đứa muốn gặp nhau, thế rồi ai lại về nhà nấy. Tôi làm chủ một cuộc sống tự do. Cô ấy cũng như tôi, phóng khoáng và thành đạt.
Những khi không có bạn gái, từ sáng đến chiều tôi làm việc nghiêm túc giống như dân công sở. Hết giờ làm đi chơi tennis hoặc đến phòng tập thể hình. 1 tiếng buổi tối là khoảng thời gian lái xe về nhà ba mẹ ăn cơm cùng họ. Sau 9 giờ, cuộc sống của tôi thực sự sôi động với bar, vũ trường, các chiến hữu cùng những cô gái xinh đẹp. Khi hào hứng vui vẻ, tôi sẽ khiêu vũ và khiến các nàng điêu đứng. Những lúc trầm tư, tôi ngồi đó nhâm nhi ly whisky và ngắm nhìn họ đưa mình theo vũ điệu cuồng say. Tôi không xa lạ với tình một đêm, thảng hoặc còn nhận được những “lời mời khiếm nhã” của mấy người đồng tính, song tất nhiên, tôi buộc phải làm buồn lòng họ. Vì tôi “giới tính thẳng”.
Thế rồi tôi gặp em, nhỏ bé và mong manh. Trong buổi liên hoan cuối năm của toàn thể công ty tôi, em xuất hiện với tư cách… bạn gái đồng nghiệp tôi. Ngay từ phút đầu thấy em, tôi đã nghĩ rằng người đàn ông đang sánh bước bên em kia thật may mắn.
Em đẹp trong vẻ e ấp, giản dị từ kiểu tóc vấn hờ buông lơi vài lọn xoăn nhẹ xuống bờ vai, đến chiếc váy xanh liền mảnh lộ vai trần không kiểu cách. Điểm nhấn duy nhất là vài hạt ngọc trai nhỏ xíu điểm xuyết trên tóc em, và sợi dây lấp lánh trên cổ em cao gầy. Chân em không dài, nhưng thon và thẳng, bàn chân nhỏ xinh vừa khít trong đôi giày đẹp tựa giày thủy tinh của nàng Bạch Tuyết.
“Chào anh” - Em mỉm cười gật đầu với tôi khi nghe bạn trai giới thiệu. “Anh Hoàng là sếp phó, tuổi trẻ tài cao đấy!” - Bạn trai em tươi cười. Trong thoáng chốc bất ngờ, tôi chỉ biết gật đầu mỉm cười đáp lễ, tim “lịm” đi vì giọng nói dịu dàng quá đỗi của em. Chỉ một lần gặp như thế, nhưng ấn tượng về em thì mãi đến vài tuần sau mới tan. Tôi lại trở về với cuộc sống của tôi, thế giới của tôi, thế giới không có những người như em trong đó.
Đám cưới em tôi cũng tham dự, với tư cách là đồng nghiệp của chồng em. Vẫn vẻ đẹp dịu dàng của bông hồng nhung vừa hé, nhưng hôm nay, em rạng ngời trong chiếc váy cưới trắng tinh khôi, cổ bổ sâu, vai trần gợi cảm, bờ vai mà hơn một lần tôi đã muốn được đặt tay mình lên đó…
“Chào anh…” - (Tôi đã nhung nhớ câu nói này của em biết bao nhiêu). “Lâu rồi không gặp, anh vẫn phong độ như ngày nào”. Tôi biết ơn câu nói đùa của em, nó cứu tôi khỏi trạng thái ngây thộn có lẽ là sẽ rất tức cười nếu tôi thấy mình trong gương lúc đó.
- “Ừ, 1 năm rồi đấy” - Tôi nhìn em đáp lễ, trong khi bắt tay với vị hôn phu của em.
1 năm tính từ ngày đầu tiên tôi gặp em, nhưng khoảng thời gian đó, thi thoảng tôi vẫn thấy em rảo bước trong siêu thị, ngay gần chỗ tôi làm. Tôi sẽ ở đó ngắm em, cho tới lúc bóng em khuất hẳn mới thôi.
Đám cưới của em và anh bạn đồng nghiệp khiến tôi có đôi chút trăn trở. Tôi mơ hồ cảm nhận thứ hạnh phúc mang tên gia đình. Nhưng bạn gái tôi, cô ấy chưa muốn cưới. Cô ấy cũng như tôi, quá bận rộn với công việc hiện tại, sự thành đạt hiện tại. Không ai trong chúng tôi có thể hy sinh để “quy về một mối”, sống bên nhau đến trọn đời.
…
2 năm nữa trôi qua. Cơ quan tổ chức chuyến du lịch 3 ngày cho tất cả nhân sự và gia quyến, tôi có cơ hội gặp lại em lần nữa. Không còn vẻ e ấp dịu dàng của cô gái đang yêu, không còn nét rạng ngời của người phụ nữ trong ngày trọng đại nhất cuộc đời, em giờ mặn mà trong vẻ đẹp một con, vẻ đẹp ai nấy đều muốn ngắm nhìn tới khi “mòn con mắt”.
Trong chiếc quần soóc ngắn màu xanh cùng áo sơ mi bụi phủi, em có phần tròn trịa hơn, nhưng đôi chân thì vẫn thon như thế. Chân em không dài tới miên man, nhưng em cũng chẳng vì thế mà bước đi trên đôi giày cao gót. Dép xỏ ngón làm em thoải mái hơn. Cứ thế, em tung tăng sánh bước bên chồng, lúc lại chơi đùa chạy nhảy với con. Ở em hội tụ sự hồn nhiên của một tâm hồn trong sáng lẫn với những cử chỉ yêu thương, săn sóc chu đáo của người phụ nữ đã có gia đình.
Buổi tối hôm ấy, khi cả đoàn tổ chức tiệc barbecue bên bể bơi, tôi đánh liều “tiếp cận” em nhân lúc chồng em không ở đó.
- “Em thích anh không?” - Chúa mới hiểu được vì sao tôi sỗ sàng hỏi em câu đó, dường như đấy là cách tôi giao tiếp với các “chân dài”, dù ngàn lần tôi biết em không hề giống họ.
Thoáng chút ngạc nhiên trên nét mặt, em lấy ngay lại trạng thái cân bằng, mỉm cười bảo tôi:
- “Ừm, em nghĩ rằng em thích đội Đức hơn!”.
Tôi phì cười trước kiểu “né” của em. Một cái đầu thông minh đầy lém lỉnh trong vẻ ngoài đằm thắm, hiền lành. Em đang đánh lừa tôi chăng?
- “Không, anh nói nghiêm túc. Anh nghĩ là anh thích em”.
Tôi kể cho em nghe những cảm xúc của mình ngay lần đầu thấy em, dự đám cưới của em, và đến cả ngày hôm nay gặp em nữa. Thứ cảm xúc đó mỗi lần một mạnh lên, tới mức tôi tin rằng tôi không “say nắng”, tôi cũng chẳng còn quan tâm thổ lộ với em thì sẽ ra sao, tôi chẳng bận tâm chồng em, bạn gái tôi sẽ thế nào.
Ánh mắt em nhìn tôi chăm chú, hoặc giả là em đang cố tỏ ra coi trọng cảm nhận của tôi, biết đâu em đang cười nhạo tôi. Dù sao em cũng là phụ nữ đã có gia đình, em quan tâm làm gì đến tình cảm của đàn ông dành cho em nữa? Dẫu vậy, tôi cần phải nói với em.
Đáng ngạc nhiên là em mỗi lúc một tỏ ra xúc động. Em nói em hiểu hết những cảm nhận của tôi. Rằng em biết cả ánh mắt tôi thầm lặng dõi theo em mỗi lúc em trong siêu thị nữa. Lần đầu thấy tôi, em cũng xốn xang y như tôi vậy. Nhưng em không thể đến với tôi, em không thuộc về thế giới của tôi. Và thực tình, em cho rằng tôi thích em cũng chỉ vì em không giống như những cô gái tôi thường gặp.
Em chưa dứt câu tôi đã nhoài tới hôn em, không thể khác đi được, tôi khao khát giây phút được đặt môi mình lên môi em mềm mại. Đúng lúc ấy thì chồng em, anh bạn đồng nghiệp của tôi xuất hiện.
…
Người tôi nóng bừng, nhưng mồ hôi thì túa ra lạnh toát. Mất điện. Điều hòa tắt. Phòng nóng kinh khủng khiến tôi choàng tỉnh giấc. Chỉ là một giấc mơ, tiệc barbecue vẫn chưa bắt đầu. Có lẽ tôi đã ngủ một giấc trưa quá dài. Thật may mắn là tôi vẫn ở đây và làm chủ được mình, mọi thứ hoàn hảo, chưa có điều gì đáng tiếc xảy ra. Tôi đi tắm, thay một chiếc quần soóc lửng, áo phông thể thao, giày thể thao. Tất cả đều hàng hiệu, hoàn hảo cho một buổi barbecue thân mật bên bể bơi với tất cả mọi người.
Tôi gặp em ở đó, một mình lưỡng lự lựa đồ uống trước chiếc bàn lớn bày la liệt các loại nước quả, bia, coke, và rượu vang. Bắt gặp ánh mắt và cái gật đầu chào của tôi, em mỉm cười chào lại.
- “Em thích nước dứa sao?” - Tôi bắt chuyện.
- “Dạ không, em đang tìm nước táo cho em bé”.
- “Thế… Em thích anh chứ?”
- “Ơ…, à… Em nghĩ rằng em thích đội Đức hơn!”. Em mỉm cười trả lời sau thoáng chút ngạc nhiên, rồi quay đi, rảo bước về phía chiếc bàn nơi chồng và con em đang ở đó.
(Trích tập truyện "Nàng dâu chân ngắn" của tác giả Huyền Trang và tớ (Hùng Anh) xuất bản năm 2011, truyện cũng đã được đăng trên 'Phụ nữ Việt Nam' cuối tuần, số 15/10, ra ngày 15.4.2010)
Sunday, April 20, 2014
Tổng hợp cập nhật những câu nói bất hủ nổi tiếng của BLV Tạ Biên Cương
Đang ngồi xem các bạn CĐV tổng hợp những câu nói nổi tiếng của BLV Tạ Biên Cương, đau hết cả ruột, chép vào đây cho các bạn xem:
1. Trận đấu chưa bắt đầu và tỉ số hiện tại là 0 đều.
2. Dường như Benzema ko phải là Ronaldo.
3. Berbatov đang "quay tay" xin thay người
4. Phan Thanh Bình!!! Anh đúng là Phan Thanh Bình.
5. Bây giờ thì 1+3 không phải là 4 nữa rồi, Phan Thanh Bình đã có bàn thắng thứ 5!
6. Quang Hải đang làm thơ trên sân cỏ
7. Peter Crouch đã bị phạt việt vị do nhảy quá cao.
8. M.Klose không chỉ biết đánh đầu, việc anh ghi bàn bằng chân cho thấy anh vừa biết ghi bàn bằng cả đầu lẫn chân
9. Tại sân Hàng Đẫy chúng ta đang được chứng kiến một trận rượt đuổi như phim hành động ...
10. Becks mới lấy vợ nhưng anh vẫn rất sung sức.
11. "Lewandowski sinh ra trong 1 gia đình thể thao. Cha anh là Vận động viên Judo, mẹ anh là vân động viên bóng chuyền, nên đặt tên anh là Lewandowski"
12. Sân vận động hôm nay ko còn một chỗ kín
13. Kingston, tên anh rất giống 1 loại USB đang bán rất chạy tại Hà Nội.
14.HLV Lê Huỳnh Đức đã rút ra 1 hậu vệ để ra cố hàng tấn công
15. Đó là 1 pha bắt bóng hình quả cam
16. Kết thúc hiệp 1 của trận đấu, 1 hiệp đấu có nhiều điều để nói nhưng lại chẳng có điều gì để nói cả
17. Quang Hải đã treo bóng theo kiểu lá vàng zơi, nhìn anh đá,. tôi muốn nàm thơ !
18. Đội tuyển Đức hôm nay mới chỉ như những cỗ xe tăng đang chạy rốt-đa
19. Đây là một trận đấu dự đoán là rất khó dự đoán
20. Vâng ,đó là 1 "cú sút" bằng "đầu" ko thể cản phá ...
21. Andriano vừa lên chức cha, con gái của anh vừa mới sinh cho anh 1 cô con gái đầu lòng, cả hai đều mẹ tròn con vuông
22. "Vâng thưa quí vị và các bạn, theo tôi đc biết thì ở Việt Nam có 1 bài hát với cái tên rất nghịch lí là Tuyết rơi mùa hè, và bây giờ ở Nam Phi cũg diễn ra 1 điều rất nghịch lí đó là sức nóng của mùa đông"
23. Cầu thủ tiền vệ thi đấu ở giữa sân được gọi là tiền vệ trung tâm.
24. Sau khi kết thúc hiệp 1 thì trận đấu vẫn có thế còn 45 phút nữa.
25. Ko vàoooooooooooooo, thủ môn Dương Hồng Sơn đã có pha ngả người bắt bóng như những phím đàn piano, 1 loại nhạc cụ mà người ta hay chơi vào dịp Giáng sinh.
26. Trọng tài điều khiển trận đấu ngày hnay là người Australia, ông cao 1m75 nặng 72kg và có nhóm máu O. Theo thống kê cho thấy trên sân hôm nay có 7 cầu thủ có nhóm máu O, 8 cầu thủ nhóm máu A, 4 cầu thủ nhóm máu B và 4 cầu thủ nhóm máu AB. Điều trùng hợp thú vị là cả 2 vị trọng tài biên đều có nhóm máu B.
27. Vâng đá bóng là thế , bất cứ bộ phận nào cũng có thể ghi bàn, không phải đầu thì là đầu gối cũng đều là đầu cả.
28. Anh rất khỏe nhưng anh chạy rất nhanh
29. Hầu hết những pha đưa bóng lên của các cầu thủ Hy Lạp đều là những pha đưa bóng sang phần sân đối phương
30. 1 cầu thủ màu xanh .....[ nghỉ mấy giây]..... lá cây đang bị đau.
31. Thủ môn đội tuyển Nigeria vừa cứu 1 bàn thua bằng những đầu ngón tay, chính xác hơn là những đầu ngón tay của chiếc bao tay
32. "Hôm qua Maradona đã chứng to mình là 1 huấn luyện viên rất đàng hoàng, không hút xì gà, không mặc quần áo và chạy lung tung"
33. Robben..dứt điểm..không vào..trong tình huống vừa rồi nếu không có thủ môn thì có lẽ bóng đã vào lưới!
34. "Séc đang tập trung đánh vào... 2 cái khe của Hy Lạp"
35. Nếu tỷ số hiện giờ không phải là 2-0 thì có lẽ kết quả đã khác.
36. Giroud không phải là cầu thủ không có tốc độ, nhưng nhược điểm của cầu thủ này là chạy rất chậm.
37. Khi bóng đến chân Rooney, nếu anh không truyền thì anh sẽ sút.
38. Các cầu thủ Bayern Munich đang nói chuyện với nhau trên sân, tôi không hiểu họ nói gì...nhưng họ nói rất hay!
39. Ronaldo tung ra cú sút cong như kẻ chỉ.
40. Quy luật của bóng đá là đội nào ghi nhiều bàn thắng hơn đội đó sẻ dành chiến thắng.
41. Các cầu thủ Lào chơi không đến nỗi tệ trước đội tuyển Việt Nam. Họ chỉ thua về mặt con người, chiến thuật và kỹ thuật.
42. Mặc dù trời không mưa nhưng Piếc lô đã VIẼ một đường cầu vồng vào lưới Ca si lát.
=)) Tiếp tục cập nhật...
43. Công Phượng đã vẽ cầu vồng giữa trời nóng
44. VN đang muốn biến Malay thành Brunei
45. Người ta nói hữu dũng thì vô mưu nhưng đây là 1 đường chuyền đầy mưu mẹo của Hữu Dũng
Hùng Anh
(Đưa lên fb ngày 6/3/14, đưa lại lên blogspot 20/04/14, update 4/6/2015)
Thursday, April 17, 2014
Danh sách các quốc gia với tên gọi theo phiên âm Hán-Việt
Quốc gia/
Vùng lãnh thổ
|
Tên gọi chính thức
|
Tên gọi theo phiên âm Hán - Việt
|
Afghanistan
|
Nhà nước Hồi giáo
Afghanistan
|
A phú hãn
|
Albania
|
Cộng hòa Albania
|
A nhĩ ba ni á
|
Algeria
|
Cộng hòa Dân chủ Nhân
dân Algeria
|
A nhĩ cập lợi á
|
Ấn Độ
|
Cộng hòa Ấn Độ
|
Thiên trúc
|
Andorra
|
Công quốc Andorra
|
An đạo nhĩ
|
Angola
|
Cộng hòa Angola
|
An ca lạp
|
Antigua và Barbuda
|
Antigua & Barbuda
|
An đề qua hòa ba bồ
đạt
|
Áo
|
Cộng hòa Áo
|
Áo địa lợi
|
Argentina
|
Cộng hòa Argentina
|
A căn đình
|
Bahrain
|
Nhà nước Bahrain
|
Ba lâm
|
Bangladesh
|
Cộng hòa Nhân dân
Bangladesh
|
Mạnh gia lạc quốc
|
Barbados
|
Barbados
|
Ba ba đa tư
|
Belarus
|
Cộng hòa Belarus
|
Bạch Nga
|
Belize
|
Belize
|
Bá lợi tư
|
Bhutan
|
Vương quốc Bhutan
|
Bất đan
|
Bỉ
|
Vương quốc Bỉ
|
Tỉ lợi thời
|
Bolivia
|
Nhà nước Đa dân tộc
Bolivia
|
Pha lợi duy á
|
Botswana
|
Cộng hòa Botswana
|
Bác từ ngõa nạp
|
Brazil
|
Cộng hòa Liên bang
Brazil
|
Ba tây
|
Brunei
|
Negara Brunei
Darussalam
|
Văn lai
|
Bulgaria
|
Cộng hòa Bulgaria
|
Bão gia lợi á
|
Các tiểu vương quốc Ả
Rập thống nhất
|
Các Tiểu vương quốc Ả
Rập Thống nhất
|
A lạp bá Liên hợp tư
trưởng quốc
|
Cambodia
|
Vương quốc Campuchia
|
Giản phố trại
|
Cameroon
|
Cộng hòa Cameroon
|
Ca mạch long
|
Canada
|
Canada
|
Gia nã đại
|
Chile
|
Cộng hòa Chile
|
Tri lợi
|
Colombia
|
Cộng hòa Colombia
|
Ca luân tỉ á
|
Cộng hòa Congo
|
Cộng hòa Congo
|
Cương quả
|
Cộng hòa Dân chủ ongo
|
Cộng hòa Dân chủ Congo
|
Cương quả Zaire trát y
nhĩ
|
Costa Rica
|
Cộng hòa Costa Rica
|
Ca tư đạt lê gia
|
Cuba
|
Cộng hòa Cuba
|
Cổ ba
|
Cyprus
|
Cộng hòa Síp
|
Tái phố lộ tư
|
Đài Loan
|
Trung Hoa Dân Quốc
(Đài Loan)
|
Đài Loan
|
Djibouti
|
Cộng hòa Djibouti
|
Cách bố đề
|
Dominica
|
Khối thịnh vượng chung
Dominica
|
Đa mễ ni gia
|
Ecuador
|
Cộng hòa Ecuador
|
Ách qua đa nhĩ
|
El Salvador
|
Cộng hòa El Salvador
|
Tát nhĩ ngõa đa
|
Ethiopia
|
Cộng hòa Dân chủ Liên
bang Ethiopia
|
Ai tái nga tỉ á
|
French Guiana
|
Guiana thuộc Pháp
|
Nguy Gian (Guy An)
|
Gabon
|
Cộng hòa Gabon
|
Gia bồng
|
Grenada
|
Grenada
|
Cách lâm nạp đạt
|
Guatemala
|
Cộng hòa Guatemala
|
Nguy địa mã lợi
|
Guinea Xích Đạo
|
Cộng hòa Guinea Xích
Đạo
|
Xích đạo kỉ nội á
|
Guyana
|
Cộng hòa Hợp tác
Guyana
|
Khuê á ná
|
Haiti
|
Cộng hòa Haiti
|
Hải địa
|
Hàn Quốc
|
Đại Hàn Dân Quốc
|
Đại Hàn Dân Quốc
|
Hoa Kỳ
|
Hợp chủng quốc Hoa Kỳ
|
A Mỹ lợi gia
|
Honduras
|
Cộng hòa Honduras
|
Hồng đô lạp tư
|
Hong Kong
|
Đặc khu hành chính
Hong Kong
|
Hương Cảng
|
Hungary
|
Hungary
|
Hang nha lơi
|
Iceland
|
Cộng hòa Iceland
|
Băng đảo
|
Indonesia
|
Cộng hòa Indonesia
|
Ấn Độ ni tây á
|
Iran
|
Cộng hòa Hồi giáo Iran
|
Y lang
|
Iraq
|
Cộng hòa Iraq
|
Y lạp khắc
|
Ireland
|
Ireland
|
Ái nhĩ lan
|
Israel
|
Nhà nước Israel (Nhà
nước Do Thái)
|
Dĩ sắc liệt
|
Italy
|
Cộng hòa Italy
|
Ý đại lợi
|
Jamaica
|
Jamaica
|
Nha mãi gia
|
Jordan
|
Vương Quốc Hashemite
Jordan
|
Ước đán
|
Kuwait
|
Nhà nước Kuwait
|
Khoa uy đặc
|
Lào
|
Cộng hòa Dân chủ Nhân
dân Lào
|
Lão qua
|
Lebanon
|
Cộng hòa Lebanon
|
Lê ba nộn
|
Lesotho
|
Vương quốc Lesotho
|
Lai tố thác
|
Libya
|
Nhà nước Libya
|
A lạp bá lợi tỉ á
|
Liechtenstein
|
Công quốc Lichtenstein
|
Liệt chi đôn sĩ đăng
|
Luxembourg
|
Đại công quốc
Luxembourg
|
Lư sâm bảo
|
Ma Rốc
|
Vương quốc Ma Rốc
|
Ma lạc ca
|
Macau
|
Đặc khu hành chính
Macau
|
Áo Môn
|
Malaysia
|
Malaysia
|
Mã lai tây á
|
Maldives
|
Cộng hòa Maldives
|
Mã nhĩ đại phu
|
Malta
|
Cộng hòa Malta
|
Mã nhi tha
|
Mexico
|
Liên bang Mexico
|
Mặc tây ca
|
Monaco
|
Công quốc Monaco
|
Ma nạp ca
|
Mông Cổ
|
Cộng hòa Mông Cổ
|
Mông Cổ
|
Myanmar
|
Cộng hòa Liên bang
Myanmar
|
Miến Điện
|
Namibia
|
Cộng hòa Namibia
|
Nạp mê tỉ á
|
Nepal
|
Cộng hòa Dân chủ Nepal
|
Nĩ bạc nhĩ
|
Nga
|
Liên bang Nga
|
Nga la tư
|
Nhật Bản
|
Nhật Bản
|
Nhật Bổn
|
Nicaragua
|
Cộng hòa Nicaragua
|
Ni gia nạp qua
|
Northern Cyprus
|
Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ
Bắc Síp
|
Tái phố lộ tự bắc
|
Oman
|
Vương quốc Oman
|
A man
|
Pakistan
|
Cộng hòa Hồi giáo
Pakistan
|
Ba cơ tư thản
|
Panama
|
Cộng hòa Panama
|
Ba nã mã
|
Paraguay
|
Cộng hòa Paraguay
|
Ba lạp khuê
|
Peru
|
Cộng hòa Peru
|
Bí lỗ
|
Pháp
|
Cộng hòa Pháp
|
Pháp lan tây (Phú lãng
sa)
|
Philippines
|
Cộng hòa Philippines
|
Phi luật tân
|
Qatar
|
Nhà nước Qatar
|
Ca tháp nhĩ
|
Romania
|
Romania
|
La mã ni á
|
Saint Kitts và Nevis
|
Liên bang Saint Kitts
& Nevis
|
Thánh cơ từ hòa ni duy
tư
|
Saint Lucia
|
Saint Lucia
|
Thánh tư tây á
|
Saint Vincent và
Grenadines
|
Saint Vincen & The
Grenadines
|
Thánh văn sâm đặc hòa
cách lâm nạp đinh tư
|
San Marino
|
Cộng hòa San Marino
|
Thánh mã lực nặc
|
São Tomé và Princípe
|
Cộng hòa Dân chủ São
Tomé & Príncipe
|
Thánh đa mĩ hòa phổ
lâm tây á
|
Saudi Arabia
|
Vương quốc Ả Rập Saudi
|
Sa đặc A lạp bá
|
Singapore
|
Cộng hòa Singapore
|
Tân gia ba
|
Somalia
|
Cộng hòa Liên bang
Somalia
|
Tố mã lý
|
Sri Lanka
|
Cộng hòa Dân chủ Xã
hội Chủ nghĩa Sri Lanka
|
Tư lý lan ca
|
Sudan
|
Cộng hòa Sudan
|
Tô đan
|
Suriname
|
Cộng hòa Suriname
|
Tô lý nam
|
Swaziland
|
Vương quốc Swaziland
|
Tư uy sĩ lan
|
Syria
|
Cộng hòa Ả Rập Syria
|
A lạp bá tư lợi á
|
Tchad
|
Cộng hòa Sát
|
Sạ đặc
|
Thái Lan
|
Vương quốc Thái Lan
|
Thái quốc
|
The Bahamas
|
Khối thịnh vượng chung
Bahamas
|
Ba ha mã
|
Triều Tiên
|
Cộng hòa Dân chủ Nhân
Dân Triều Tiên
|
Triều Tiên
|
Trinidad và Tobago
|
Cộng hòa Trinidad
& Tobago
|
Đặc lập hi đạt hòa đa
ba ca
|
Trung Quốc
|
Cộng hòa Nhân dân
Trung Hoa
|
Trung Quốc (Trung Hoa)
|
Tunisia
|
Cộng hòa Tunisia
|
Đột ni tự
|
Uruguay
|
Cộng hòa Uruguay
|
Ô lạp khuê
|
Vatican
|
Tòa thánh Thiên chúa
giáo Vatican
|
Phạn đế cương
|
Venezuela
|
Cộng hòa Venezuela
Bolivar
|
Ủy nội thụy lạp
|
Vietnam
|
Cộng hòa Xã hội Chủ
nghĩa Việt Nam
|
Việt Nam
|
Yemen
|
Cộng hòa Yemen
|
Dã man
|
Hùng Anh
16/04/2014
Subscribe to:
Posts (Atom)